Le Minh Duc

On The Way

  • Meta

  • Categories

  • Usefull links

  • Interesting Photos

Archive for April, 2006

Prevent automated registrations technique in PHP with simple CAPTCHA

Posted by LE MINH DUC on April 29, 2006

<?php bloginfo('name'); ?> <?php if ( is_single() ) { ?> » Blog Archive <?php } ?> <?php wp_title(); ?>

CAPTCHA is an acronym for "Completely Automated Public Turing Test to Tell Computers and Humans Apart". As the name suggests, it's a test to distinguish the degree of being human. You can read more about CAPTCHAs at Wikipedia or CAPTCHA site.Some of the Applications:

– Online polls: the poll requires that only humans can vote.
– Free email services: stop "bots" that sign up for thousands of email accounts every minute.
– Search engine bots – CAPTCHA image guarantee that bots won't enter a web site
– solution against email worms and spam: an email is accepted only if I know there is a human behind the other computer
– preventing dictionary attacks and brute force attacks for login pages.

In this post, I will share a simple technique to create CAPTCHA which I used in some of my first PHP projects. In the login page, as you can see, there is a random texture code rendered in image. The user has to key in correct username, password and also this code to login. In this example, the code (ex: 68897) will be changed when user refreshes the page.

Here is the HTML code to create the form: (index.php)

// index.php
<form action="login.php" method="post">
<table width="300" cellpadding="5" cellspacing="0" border="0">
<tr>
<td bgcolor="white"><div class="txt">Username</div></td>
<td bgcolor="white"><input type="text" size="30" maxlength="18" class="txt" name="username"></td>
</tr>
<tr>
<td bgcolor="white"><div class="txt">Password</div></td>
<td bgcolor="white"><input type="password" size="30" maxlength="18" class="txt" name="password"></td>
</tr>
<tr>
<td bgcolor="white">
<?
// Create Random number for security check
$t1=sha1(time().rand(1,999));
printf('<img src="index_button.php?t1=%s"><input type="hidden" value="%s" name="tc2">',$t1,$t1);
?>
< td>
<td bgcolor="white"><input type="text" size="30" maxlength="8" class="txt" name="tc"></td>
</tr>
<tr>
<td bgcolor="white">&nbsp;</td>
<td bgcolor="white"><input type="submit" size="30" class="txt" value="launch"></td>
</tr>
</table>
</form>
</code>

In this example, the code is calculated by the function: sha1(time().rand(1,999)). This function gets the sha1 hash of the product of a random number (from 1 to 999) and the current timestamp.
Then, the code is passed to index_button.php to generate CAPTCHA image:

//index_button.php
<?php
header("Content-type: image/png");
$string=substr(md5($_GET['t1']),7,5); // return string of 5 digits
$im=imagecreatefrompng(“b0.png”);
$color=imagecolorallocate($im, 0, 0, 0);
$px=(imagesx($im) – 8.5 * strlen($string)) / 2;
imagestring($im, 5, $px, 2, $string, $color);
imagepng($im);
imagedestroy($im);
?>

The code will get 2 inputs:
+ $string: string of 5 chars (ex: 68897) calculated from substr( md5($_GET['t1']),7,5)
+ $im: image background source from file b0.png b0.png

And use function imagestring to draw the string $string by in the image identified by $im with the upper-left corner at coordinates $px, 2 (top left is 0, 0) in color $color.
Then function imagepng($im) will Output a PNG image to the browser.
(Note: you must use header("Content-type: image/png") to inform the browser that the content is in image PNG format)
imagedestroy($im) is used to destroy the image $im and free memory associated with it.

After that, the rendered image will be display in index.php as below:
2
I use hidden input to pass the value $t1 to login.php to verify the input after submission as below:

// login.php
<?
$db=mysql_pconnect("localhost", "root", "root");
mysql_select_db("database",$db);

$un = $_POST[‘username’];
$pw = $_POST['password '];

// check security code first, then check username and password later….
if(strtolower(substr(md5($_POST['tc2']),7,5))==strtolower($_POST['tc'])){
$un=mysql_real_escape_string($un);
$vstring="SELECT * FROM list_users WHERE username='".$un."'";
$vresult=mysql_query($vstring) or die(mysql_error());
$vrow=mysql_fetch_array($vresult);

if(md5($pw)==$vrow['password']){

…….. // execute other code…..
}
}
?>

This is a very simple technique I use to prevent dictionary attacks and brute force attacks for login pages. You can modify and improve it as your need like:
+ Change the background image, texture color
+ Create more noise for the image to prevent text recognition
+ Change to more complex algorithm to generate the string…

To find out more complex techniques about CAPTCHA, you can visit the links below.

CAPTCHA home page
Breaking a Visual CAPTCHA
Visual and Audio CAPTCHA Generation Class (PhpCaptcha)
Toughen Forms' Security with an Image
Anti-spam techniques in PHP
freecap – PHP CAPTCHA script

Posted in IT related | 6 Comments »

TIẾNG VIỆT – TIẾNG MỸ RẮC RỐI…

Posted by LE MINH DUC on April 29, 2006

Cái bài này được sưu tầm từ internet, đọc hay quá, thấy yêu tiếng Việt biết bao… 

 

TIẾNG VIỆT – TIẾNG MỸ RẮC RỐI… 

Lê Anh Tuấn

Tôi yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời, người ơi
Me hiền ru những câu xa vời
À à ơi ! Tiếng ru muôn đời
Tiếng nước tôi ! Bốn ngàn năm ròng rã buồn vui
Khóc cười theo mệnh nước nổi trôi, nước ơi

Phạm Duy (Tình ca, 1953)

Tôi tình cờ quen một anh bạn Mỹ, người Mỹ chính cống, mắt xanh mũi lõ, tên Johnson William, quê ở bang Ohio của xứ Cờ Hoa nhưng Johnson đã hơn 16 năm sinh sống ở Việt Nam, nghiên cứu về dân tộc học Ðông Nam Á, nói tiếng Việt thông thạo, phát âm theo giọng Hà Nội khá rõ, hắn học tiếng ở Ðại học Ngoại ngữ Hà Nội rồi làm Master of Art về văn hóa xã hội Việt Nam ở học Khoa học Tự nhiên Sài gòn, rành lịch sử Việt Nam, thuộc nhiều câu thơ lục bát trong truyện Kiều của thi hào Nguyễn Du, Lục Vân Tiên của cụ Ðồ Chiểu. Johnson ăn mặc xuyền xoàng, cái đầu rối bù, chân mang một đôi giày bata cũ mèm, lưng quảy một ba lô lếch thếch, sẵn sàng ăn uống nhồm nhoàng ngoài vỉa hè. Johnson có thể quanh năm suốt tháng ăn cơm với chuối thay cho bánh mì và phomát, xịt nước tương vào chén rồi cứ thế mà khua đũa lùa cơm vào miệng. Ðối với Johnson, thịt rùa, rắn, ếch, nhái, chuột đồng, … hắn xơi ngon lành. Bún riêu là món khoái khẩu của Johnson, hắn còn biết thèm hột vịt lộn ăn với rau răm chấm muối tiêu chanh. Ai có mời đi chén thịt cầy với mắm tôm, Johnson chẳng ngần ngại mà còn biết vỗ đùi đánh cái phét khen rượu đế mà nhắm với thịt chó ngon "thần sầu quỉ khốc" !!! Chẳng biết Johnson khéo tán tỉnh thế nào (hoặc bị tán) mà vớ được một cô bé Hà thành tóc "đờ-mi gác-xông", sinh viên ngành văn chương hẳn hoi. Ngày cưới, Johnson vận áo dài khăn đóng, dâng trầu cau và quì lạy bàn thờ tổ tiên nhà gái thành thạo làm đám thanh niên, thiếu nữ, cả lũ con nít và mấy ông cụ ông, cụ bà trong làng suýt xoa, kinh ngạc, xúm đen xúm đỏ coi muốn sập nhà.

Chúng tôi gặp nhau trên chuyến xe lửa từ Nha Trang ra Huế. Tôi về thăm quê, còn Johnson thì sau mấy tháng nghiên cứu phong tục Tây nguyên xuống Nha Trang rồi tiếp đi dự Festival Huế. Ðường dài, tàu chạy dằn xóc, chung quanh ồn ào, lao nhao chẳng ai ngủ được. Johnson rủ tôi xuống toa ăn uống, kêu mỗi người một ly cà phê đen, một bình trà nóng rồi trao đổi đủ thứ chuyện trên đời. Tôi cũng khá thán phục sự hiểu biết và thành thạo văn hóa Việt Nam của Johnson khi nghe hắn thỉnh thoảng chêm vô câu chuyện mấy câu ca dao, thành ngữ tiếng Việt. Thật thú vị khi nói chuyện với một người Mỹ bằng tiếng Việt về đề tài ngôn ngữ Việt Nam (dễ chịu hơn nhiều khi khi nó chuyện với một người Mỹ bằng… tiếng Anh). Vậy mà Johnson vẫn lắc đầu than:

– Tiếng Việt của mấy ông rắc rối quá! Tôi học đã lâu mà vẫn còn lúng túng, nhiều lúc viết sai, nói sai lung tung cả lên. Này nhé, từ xưng hô, ăn uống, giao tiếp… thật lắm từ khác nhau chẳng đơn giản như tiếng Mỹ của tớ, chỉ một từ you là để nói với tất cả người đối thoại, tiếng Việt thì phân biệt ông, bà, anh, chị, em, con, cháu, ngài, mày, thầy, thằng, … rành mạch. Tiếng Mỹ thì dùng một chữ black để chỉ tất cả những vật gì, con gì có màu đen trong khi đó tiếng Việt thì khác, ngựa đen thì gọi là ngựa ô, chó đen thì kêu là chó mực, mèo đen thì gọi là mèo mun, gà đen thì là gà quạ, bò đen là bò hóng, mực đen là mực tàu, tóc đen thì hóa thành tóc nhung hoặc tóc huyền. Ðã là màu đen rồi mà người Việt còn nhấn mạnh thêm mức độ đen như đen thủi, đen thui, rồi đen tuyền, đen thắm, tím đen, đen ngắt, đen bóng, đen sì, đen đủi, đen thẳm, đen óng, đen thùi lùi, đen kịt, đen dòn… Còn để chỉ màu ít đen hơn thì người Việt dung chữ đen hai lần: đen đen.

Tôi cười cười:

– Thì tiếng Mỹ của ông nhiều lúc cũng rắc rối kia mà. Này nhé, người Việt nói: "Hôm qua, tôi đi tiệm" thì người Mỹ lại nói "Yesterday, I went to the shop". Tiếng Anh, đi là go, nhưng đã đi (quá khứ) thì phải viết là went. Bản thân chữ hôm qua (yesterday) đã là quá khứ rồi thì ai cũng biết mà gì cần phải đổi go thành went chi cho rối mấy người học Anh văn? Nội chuyện học thuộc lòng 154 động từ bất qui tắt của mấy ông cũng đủ làm nhiều người trên thế giới phải thi rớt lên rớt xuống. Người Việt nói hai con chó mà chẳng cần thêm s hoặc es thành hai con chó "sờ" (two dogs) như tiếng Mỹ. Một đứa con nít thì nói là one child là được rồi, vậy mà thêm một đứa nữa thì bắt đầu rối, chẳng phải là two childs mà thành two children. Một con ngỗng là one goose, hai con ngỗng thì thành two geese. Vậy mà viết một con cừu là one sheep nhưng hai con cừu thì cũng là two sheep, chẳng chịu đổi gì cả ?!.

Johnson vẫn không chịu thua:

– Văn phạm của xứ ông cũng rắc rối bỏ xừ! Xem nè, thắng và thua là hai chữ phản nghĩa chứ gì? Thua và bại là hai chữ đồng nghĩa, đúng hông? Vậy mà, hai câu nói: "Ngô Quyền đánh thắng quân Nam Hán" đồng nghĩa với câu "Ngô Quyền đánh bại quân Nam Hán"? Không thể viết là "Ngô Quyền đánh thua quân Nam Hán"!!! Phải không nào? Rồi còn, "áo ấm" tương đương với "áo lạnh", "nín thinh" giống như "làm thinh" trong khi ấm và lạnh phản nghĩa nhau, nín và làm cũng là những động từ đối nhau. Rồi ba hồi mấy ông dùng tiếng Hán như Quốc gia rồi đổi thành tiếng Nôm ra Nhà nước, Trực thăng (có thể không cần chữ máy bay phía trước) thành Máy bay Lên thẳng (phải có chữ máy bay phía trước), Thủy quân lục chiến thì đổi là Lính thủy đánh bộ, sao không gọi luôn là lính nước đánh đất??? Lễ động thổ thì không thể sửa lại là Lễ động đất mặc dầu là thổ là đất?

Tôi tiếp tục "ăn miếng trả miếng":

– Tiếng Mỹ cũng đâu có tránh khỏi. See và look cũng đều là động từ để cùng chỉ hành động xem, nhìn, ngắm, dòm nhưng oversee (quan sát, trông nom) lại ngược nghĩa overlook (bỏ sót, không nhìn thấy). Wise man là người thông thái, uyên bác, vậy mà thay chữ man (đàn ông) thành woman (đàn bà) thì chữ wise woman thành bà phù thủy, bà đỡ bà lang, bà thầy bói, bà đồng bóng!!! Rồi chữ man và guy (anh chàng, gã) gần gần như nhau thì chữ wise guy thành một kẻ hợm hĩnh, khoác lác. Sao lại "park on driveways" (đậu xe trên đường nội bộ) nhưng "drive on parkways" (lái xe trên xa lộ)?

Johnson ôm bụng cười:

– Tên món ăn Việt Nam cũng lạ, miền Nam có bánh da lợn, tưởng làm bằng thịt lợn nhưng thực chất là bằng bột, có lẽ giống như các lớp da lợn, nhưng sao không gọi là bánh da heo theo từ miền Nam mà gọi theo chữ lợn miền Bắc? Bánh bò cũng chắng có miếng thịt bò nào. Bánh tiêu thì không rắc tiêu mà lại rắc mè. Gọi rau má mà chẳng liên quan đến má hay mẹ gì cả. Bánh tét mà gói thật chặt, chẳng thể nào tét được. Bánh dày thì lại mỏng hơn bánh chưng. Bánh chưng thì phải nấu thật lâu mới chín chứ không phải dùng cách chưng hơi hay chưng hấp. Nước lèo trong nồi hủ tiếu thì chẳng phải theo kiểu nước Lào (hay Lèo). Trái sầu riêng thì ăn vô chẳng thấy sầu riêng hay sầu chung chi cả. Bưởi Năm roi rất tuyệt nhưng sao đúng là năm roi? Trái vú sữa, Cây dái ngựa thì thật là tượng hình. Hi hi… Ngôn từ bây giờ cũng thế, cò đất, cò nhà… thì chẳng dính dáng gì đến "con cò, cò bay lả, lả bay la…" cả.

Tôi cũng chẳng vừa:

– Thế cái món hot dog của mấy ông có liên quan gì đến con chó không? Món bánh mì kẹp thịt bò băm Hamburger của Mc Donald thì đâu có thịt heo (ham). Trái thơm, trái khóm "pineapple" thì chẳng có gì liên quan đến pine (cây thông) và apple (trái táo) cả? Vào phòng thí nghiệm sinh học, ông Giáo sư bảo bắt một con "Guinea pig", nghe qua tưởng đâu là con heo xứ Guinea (ở Tây Phi Châu, giáp với Senegal, Mali, Liberia, Sierra Leone và biển Bắc Ðại Tây dương) nhưng ngờ đâu là một giống chuột tên là Guinea (ở Guinea không có giống chuột này!). Ðáng lý chữ football (bóng đá) thì phải viết là legball chứ, bởi vì người ta đá banh bằng cả cái chân (leg) chứ đâu chỉ cái ống chân foot từ dưới đầu gối đến trên bàn chân? Mới đây, khi dân Pháp không chịu ủng hộ Mỹ trong vụ chiến tranh Iraq thế là mấy dân biểu Mỹ giận đòi đổi tên món khoai tây chiên French fries bằng chữ American fries thì mấy ông Tây lại ôm bụng cười chế riễu rằng món French fries không phải xuất xứ từ Pháp mà từ … Mỹ và là món ăn của dân Mỹ. Có lẽ mấy ông Mỹ tiền bối xưa, khi làm món này đặt tên là khoai tây Pháp cho nó có vẻ … ngoại cho sang, giống như bây giờ một số quán ăn Việt Nam có thực đơn Lẫu Thái, Bún Singapore, Bánh bao Mã lai, Cá chiên viên Singapore, Hủ tiếu Nam Vang, … mặc dầu nguyên liệu và cách nấu gần như 100% của Việt Nam???

Johnson gật gù:

– Ừ, cũng đúng. Nhưng lúc đầu học tiếng Việt, tôi thấy khó quá, đã lấy 24 chữ cái A, B, C của vần La tinh rồi mà bày ra thêm a, â, ă, u, ư, ơ, d, đ, … nữa. Lại thêm kèm 5 dấu sắc ('), huyền (`), hỏi (?), ngã (~), nặng (.) và không dấu ( ) nữa. Như le, lé, lè, lẹ, lẻ, lẽ, mỗi chữ mang một nghĩa khác nhau. Rồi phải học cách bỏ dấu ở đâu trong từ cho chính xác nữa chứ. Hòa hay là hoà. Li hay là ly? Có câu thơ về dấu này cũng hay:

Chị Huyền mang nặng ngã đau,
Sao không sắc thuốc, hỏi sao cho lành ?!

Trong ngôn ngữ Việt Nam, tôi thấy nhiều chữ ghép với chữ ăn mặc dầu nó chẳng ăn nhập đến chuyện bỏ thực phẩm vào miệng, nhai và nuốt xuống gì cả. Nói ăn nhậu, ăn tiệc, ăn mùng, ăn cưới, ăn giỗ, … thì có lý nhưng sao lại ăn nằm, ăn hút, ăn tiền, ăn lương, ăn cắp, ăn mày, ăn chặn, ăn quỵt, ăn diện, ăn đòn, ăn công, ăn năn, ăn hiếp, ăn khách, ăn ảnh, …

Tôi bật cười chận ngang khi Johnson tiếp tục ghép chữ với từ ăn:

– Thì như tiếng Mỹ của ông vậy thôi. Chữ to get khó dịch gì ra hồn cả. Tôi cũng có nghĩ là khi mình chưa tìm ra động từ nào thích hợp thì dùng tạm luôn chữ to get! Khi quân đội Mỹ bắt sống được Saddam Hussen ở Iraq thì tuyên bố "We got him!", sao không dùng động từ to catch, to caught, to force, to find, to capture, to pick up, …cho rõ nghĩa? Rồi động từ to get đi kèm các giới từ in, into, on, out, up, at-able… thành một loạt động từ mới. Các động từ to take, to put, to be… cũng vậy.

Johnson chuyển qua phần khác:

– Chuyện mạo từ tiếng Việt cũng làm rắc rối người nước ngoài. Người Việt nói cái bàn, cái nhà, cái gường, cái nón… nhưng không thể nói cái chó, cái mèo mà phải là con chó, con mèo, con người…. Ðồ vật là cái, động vật là con. Bây giờ nhiều cô cậu thanh niên Hà Nội thay vì nói cái xe Honda Dream thì lại dùng từ con Ðờ-rim, rồi tiếp là con Su (Suzuki), con a còng (@), con Tô (Toyota), con Mẹc (Mercedes)…

Vợ chồng tôi có chuyện vui thế này: Tôi quen vợ tôi, một phần vì yêu các cô gái Việt Nam, một phần cũng để trau dồi thêm tiếng Việt. Hôm hôm chúng tôi ra Hồ Gươm dạo chơi, tôi khen: "Con hồ này đẹp quá!". Vợ tôi "chỉnh" liền: "Không, anh phải nói là cái hồ này đẹp quá!". Vậy mà đi ngang sông Tô Lịch thấy nước đen ngòm, tôi nói: "Cái sông này bẩn quá!" thì vợ tôi "sửa" ngay: "Ậy, anh phải nói là con sông này bẩn quá chứ không nói là cái sông!". Tôi la lên: "Ồ, sao lại thế, khi là cái, khi là con, làm sao phân biệt?". Vợ tôi ôn tồn giải thích: "Cái gì động dậy, nhúc nhích thì gọi là con, như con sông có nước chảy, còn cái gì nằm im như cái hồ nuớc tĩnh mịch thì phải là cái hồ. Con chó, con mèo nó chạy được nên phải là con. Cái nhà, cái bàn, cái cột đèn đâu có di chuyển được nên phải là cái. Rõ chửa?". Lúc đó, tôi phá lên cười vì phát hiện một điều vô cùng thú vị: "À, anh hiểu rồi! Tiếng Việt thật hay. Hèn gì cái… cái của anh nó nhúc nhích lên xuống nên phải gọi là con …, còn của… em, nó nằm im một chỗ nên phải gọi là cái, cái… Ha ha…". Hôm ấy, tôi bị mấy cái nhéo đau điếng, nhưng bù lại, có được một đêm hạnh phúc.

Tôi thấy tức cười vô cùng với anh bạn Mỹ này:

– Tôi cũng có chuyện hiểu lầm trong phát âm tiếng Mỹ như thế này.

Trong một bữa tiệc với các sinh viên quốc tế, tôi nhận phần phục vụ nước uống. Gặp bà giáo người Mỹ đã đứng tuổi, tôi đến chào lịch sự và nói theo kiểu cách theo kiểu của người Việt: "Good evening, Madam. May I have a honour to serve you? Do you like my Coke?" (Chào bà, Tôi có thể hân hạnh phục vụ quí bà. Bà có muốn món Coke (Coca Cola)?). Bà này trợn mắt nhìn tôi, ra vẻ ngạc nhiên, rồi lắc đầu bỏ đi. Tôi băn khoăn chẳng hiểu chuyện gì? Hôm sau, tôi đánh bạo đến hỏi bà: "I am sorry, yesterday I have found your strange look when hearing my invitation. Was there a wrong?" (Xin lỗi, hôm qua tôi thấy bà nhìn tôi kỳ lạ khi nghe lời mời của tôi. Có điều gì không ổn vậy?). Bà giáo mỉm cười độ lượng: "Yes, I had misunderstood yours. Today, I just find out that your pronunciation is not correct. You said "Coke" not sound like "Coke" but "Cock". Cock is a male chicken but it also has a dirty meaning else. You should be careful when saying this word to a lady". (Vâng, tôi đã hiểu lầm anh. Hôm nay, tôi mới hiểu ra là anh phát âm không đúng. Anh nói chữ "Coke" mà không giống "Coke" mà thành "Cock". Cock là con gà trống nhưng nó cũng có một nghĩa khác xấu. Anh phải cẩn thận khi nói từ này với một phụ nữ).

Johnson "gỡ gạt":

– Hi hi… Anh bạn người Việt dẫn tôi đến thăm nhà, đến trước ngôi nhà của mình anh nói: "Ðây là nhà tôi, mời ông vào chơi", gặp vợ anh ta ra đón trước cửa, anh ta lại giới thiệu: "Ðây là nhà tôi, mời ông vào chơi". Tôi hơi ngạc nhiên nhưng cũng không hỏi và bước vào nhà, nhà anh ta thật đẹp (vợ anh ta cũng vậy!). Tôi ra lịch sự nên khen chủ nhà và nói: "Nhà anh và nhà anh thật đẹp". Hai vợ chồng nhìn nhau cười. Vì đi lâu ngoài đường, lại không có WC công cộng, nên tôi hỏi anh chủ nhà "Xin ông cho tôi vào cái chỗ đi toilet của nhà ông được không?" Hi hi… lúc đó tôi không nghĩ đến cái sự buồn cười của câu này, hôm sau nghĩ lại tôi mới thấy.

Tôi cười to kể tiếp:

– Lần đầu tiên sang Châu Âu cách đây 10 năm, tôi quen một cô sinh viên Hà Lan. Chúng tôi nói chuyện với nhau bằng tiếng Anh. Cô rủ tôi ra bãi biển nằm phơi nắng và nói chuyện. Hôm đó, tôi chẳng đem theo cái gì để trải xuống bãi cát để nằm cả. Nói với cô này, thì cô mỉm cười: "Oh, never mind. You can lie down at my top" (Ồ, không sao. Anh có thể nằm trên cái top của tôi). Tiếng Anh của tôi cũng chẳng giỏi gì nên chẳng hiểu là nằm trên top là nằm ở đâu? Tôi chỉ biết top có nghĩa là đỉnh, là ở trên. Vậy nằm ở trên là nằm đâu? Nằm trên đầu thì chắc là không đúng rồi, ai lại nằm trên đầu mà nói chuyện với phụ nữ. Chẳng lẽ nằm trên… mình cô này? Hồi lúc trước đi Tây, tôi nghe nhiều thằng bạn kháo nhau rằng, phụ nữ Tây nó… Tây lắm, thích thì sẵn sàng… chiều! "Tình cho không biếu không" mà. Vậy là… lẽ nào ??? Tới nơi, tôi mới bật cười và thấy mắc cỡ trong lòng khi thấy cô này cởi áo khoác ra, trải dưới bãi cát và chỉ tôi nằm trên đó. Tối đó, về đến nhà, tôi lặng lẽ lật từ điển Anh – Việt ra xem, mới biết thêm là top còn có nghĩa là cái áo khoác ngoài của phụ nữ. Trời ơi!

Johnson vỗ vai tôi:

– Chút xíu nữa bạn là… hố to rồi. Ha ha… Năm ngoái, tôi có đến thăm miệt vườn Nam bộ, tôi có nghe một câu thế này mà lúc đó chẳng thế nào hiểu được: "Hôm qua, qua nói qua qua mà qua hổng qua. Hôm nay, qua hổng nói qua mà qua lại qua"……………..

Câu chuyện của chúng tôi còn dài. Chia tay với Johnson ở ga Huế. Lững thửng dọc theo con đường về chợ Ðông Ba, trong đầu còn vương vấn câu chuyện rắc rối tiếng Việt với Johnson, ông già chạy xích lô lẽo đẽo theo sau:

– "Ôn đi về mô khôn hè?"

Tôi gật đầu, bước lên chiếc xe cũ rích, buộc miệng:

– Có tiệm sách nào gần đây nhất, Bác? Tôi muốn mua một quyển Tự điển Tiếng Việt.

Tôi bất chợt nhớ ra rằng, trong tủ sách gia đình của tôi, có đủ loại tự điển các nước, nhưng chưa hề có một quyển Tự điển Tiếng Việt nào.

Lê Anh Tuấn

Lời kết: Về ngữ pháp tiếng Anh thì tôi không dám lạm bàn vì trình độ tiếng Anh "tiểu học" của mình. Nhưng riêng về ngữ pháp tiếng Việt thì quả thật tôi cảm thấy choáng (mặc dù là người Việt 100%), từng phải "vật lộn" (lại dính dáng tới từ ngữ – ngữ pháp ở đây, vật "lộn", hông lẽ vật bị trật hay sao? :D) với ngữ pháp suốt quãng thời gian học phổ thông, chắc hẳn các bạn cũng thấy tội nghiệp cho những người nước ngoài học tiếng Việt nhỉ?

Ký cái xẹt, đóng dấu cái cụp

Posted in Personal | 1 Comment »

Software engineers top list of best jobs

Posted by LE MINH DUC on April 23, 2006

 Software engineers top list of best jobs
Wed Apr 12, 2006 6:25 PM ET

By Ellen Wulfhorst

NEW YORK (Reuters) – Software engineers have the best jobs in America, according to a survey released on Wednesday.

Placing second were college professors and administrators and third were financial advisors, as surveyed by Money magazine, published by Time Inc., and Salary.com, compensation experts based in Needham, Massachusetts.

The job of software engineer topped the list based on strong growth prospects, average pay of $80,500 and potential for creativity, the survey showed.

In second place, college professors, instructors and administrators reported the lowest number of work hours per week, averaging 30 hours, and the highest number of annual vacation days, at 31 days, the survey said.

They also scored well in terms of stress levels, flexibility and creativity.

Dentists, on the other hand, reported the least number of vacation days, averaging 14 days, it said.

To rank the jobs, the study weighted job growth and income along with so-called softer factors such as flexibility after surveying people who said, "I'm completely stressed out, and I can't manage everything. Home and work are this massive jumble," said Craig Matters, Money's executive editor.

"People were really looking for more flexibility and less stress," he said. "That just got pounded into our heads."

The top three complaints of stress were too much work at 28 percent, no room for advancement at 20 percent and deadlines, also at 20 percent.

Rounding out the top 10 best jobs were human resources manager, physician's assistant, market research analyst, computer/information technology analyst, real estate appraiser, pharmacist and psychologist.

Technology and health care fields accounted for nearly a third of the top 50 best jobs, the survey said.

The list appears in Money's May issue, which appears on newsstands on April 24.

To determine the top 50, Money and Salary.com said they began with a list of about 250 jobs, most requiring more than a high education, in 19 industries.

They eliminated jobs with low growth rates or low levels of employment or compensation, using data from the U.S. Bureau of Labor Statistics.

They used online surveys of 26,000 people to rank the rest based on growth and average pay as well as stress levels, flexibility, creativity and ease of entry and advancement in the field.

Posted in IT related | 1 Comment »

Those Were The Days…

Posted by LE MINH DUC on April 23, 2006

Dr. Su Guaning, NTU president sang together with my pretty classmate, Min,
the song "Those Were The Days" as a farewell to our fresh graduates at NTU Convocation 2005

….And I love it!!!…

Posted in Personal | 1 Comment »

Important to have friends…

Posted by LE MINH DUC on April 23, 2006

pic16844

For fun only…:p

Posted in Personal | Leave a Comment »

So cute…

Posted by LE MINH DUC on April 23, 2006

Look at this picture, I feel love…

Posted in Personal | Leave a Comment »

Bill Gates – người bỏ học lừng danh

Posted by LE MINH DUC on April 23, 2006

Đầu thập niên 70 của thế kỷ trước, một sinh viên gầy ốm, học hành không mấy xuất sắc đã tuyên bố với các giáo sư Harvard: anh sẽ trở thành triệu phú năm 30 tuổi. Năm 31 tuổi, người sinh viên ấy trở thành tỷ phú.

Tỷ phú Bill Gates. (AP)

Đó là Bill Gates, người mà một trong các giáo sư này về sau từng nhận xét: “Gates là một doanh nhân kiệt xuất nhưng là một cá nhân quái gở”.

“Đừng đấu với cậu ta”

Cả đời Bill Gates đấu tranh cho sự độc lập, cho việc khẳng định “cái tôi” của mình. Nạn nhân đầu tiên của sự tự khẳng định này là cha mẹ ông. Mẹ của Gates, bà Mary, là một giáo viên phổ thông nghiêm khắc. Có lần, bà phạt con trai phải xuống tầng hầm vì tội không chịu dọn phòng. Tới giờ cơm, gọi mãi vẫn không thấy con lên, bà phải xuống nước:

– Tại sao con không trả lời? Con làm gì dưới đó?
– Con suy nghĩ.
– Còn suy nghĩ nữa đấy? – Bà mẹ giận sôi lên.
– Đúng. Con suy nghĩ. Vậy mẹ chẳng bao giờ phải suy nghĩ à?

Khi đó Gates đang học lớp sáu.

Lo âu về cuộc nổi loạn của cậu con, cha mẹ Gates đưa con tới chuyên gia tâm lý. Sau vài buổi làm việc, nhà tâm lý tuyên bố: “Ông bà sẽ thua trong trận chiến với cậu ta thôi. Vì thế tôi khuyên hai người phải thích nghi với cậu bé. Thậm chí đánh đập cũng chẳng ích gì. Đấu nhau với cậu ta là vô vọng, chẳng ích gì đâu”. Cha mẹ Gates nghe theo lời khuyên.

Năm tháng trôi qua, nhiều nhà khổng lồ Mỹ bằng kinh nghiệm riêng của mình đã hiểu thế nào là đấu nhau với Gates. Trong vòng hai thập niên, William Henry Gates III đã bỏ lại phía sau nhiều kẻ cạnh tranh.

“Sếp sẽ là tôi”

Cha của Gates là một cựu luật sư, đang điều hành công việc từ thiện của con trai, có lần kể lại: “Còn là một đứa bé, Bill đã tự lắc chiếc nôi của mình”.

Từ chiếc nôi tự lắc đó, Bill đã bò ra, bé tí và ốm yếu, nhưng tinh thần kiên cường. Cha mẹ Bill quyết định cho cậu vào học ở một truờng tư địa phương. Có lúc cậu mê mệt nghệ thuật biểu diễn, từng đóng vai chính trong vở “Hài kịch đen” của nhà hài kịch Scheffer. Thế nhưng cuối cùng, máy tính đã thắng nàng thơ.

Chính ở trường phổ thông Bill Gates 13 tuổi cùng người bạn Paul Allen lần đầu tiên đã chế ra một thiết bị đầu cuối (terminal) thô sơ của máy tính. Sau đó họ viết hai chương trình, Chương trình thứ nhất biến thành một hệ thống toán học, còn nội dung chương trình thứ hai người ta không dám tiết lộ, nhưng có người giải thích: đọc xong tiểu sử Napoleon, Gates đã viết một trò chơi điện tử có tên “Rủi ro”, mục tiêu là thống lĩnh thế giới.

Thuở nhỏ, Gates học chẳng giỏi giang gì. Thế rồi bất ngờ cậu tốt nghiệp lớp 9 với toàn điểm A mà chẳng hề dòm ngó gì trong sách, đàng hoàng bước vào top 10 học sinh giỏi nhất Mỹ trong kỳ thi năng khiếu. Lớp 10, Bill đã không học, mà dạy vi tính. Khi đó, cậu đã viết chương trình giúp lên kế hoạch hiệu quả hơn cho thời biểu học của lớp. Nhưng chương trình này còn có một mục tiêu bí mật: giúp Gates ghi danh vào các lớp có các nữ sinh đoan trang.

Những năm đó, Bill Gates có người bạn thân là Kent Evans, con trai một mục sư. Bill Gates hồi tưởng: “Lúc đó, chúng tôi cùng đọc Fortune và mơ tới việc làm chủ thế giới. Tới tận giờ, tôi vẫn còn nhớ số điện thoại cậu ấy”. Họ cùng nhau thành lập công ty Lakeside Programme Groups và bắt đầu phục vụ cho các hãng xưởng địa phương.

Chính lúc đó, ngay trên ghế nhà trường, Allen đã mưu toan khuất phục Gates và nắm hết mọi việc. Nhưng rất nhanh sau đó Allen hiểu trong việc lập ra mã chương trình cậu hết sức cần con người tài năng và không biết mệt Bill Gates. Paul mời Gates hợp tác. “Được thôi”, Gates đáp, “Nhưng với một điều kiện: sếp sẽ là tôi”.

Microsoft ra đời

Để thư giãn sau những ngày làm việc căng thẳng, Evans thường đi leo núi. Một trong những kỳ leo núi của Evans đã kết thúc bằng tai nạn. Evans qua đời. Đó là bi kịch đầu tiên trong đời Gates. Cho đến trước đó, Gates chưa từng nghĩ về cái chết. Hai tuần liền Bill như trong một làn sương, không thể làm gì.

Cái chết của Evans làm Gates xích gần Allen hơn. Allen thuyết phục bạn trở thành, như sau này người ta nói, “kẻ bỏ học nổi tiếng nhất Harvard”. Thay cho chiếc bằng tốt nghiệp Harvard là sự ra đời của công ty Microsoft, lúc đầu được viết là Micro-Soft (còn có một phương án nữa là Allen and Gates Inc.). Công ty mới có nhiệm vụ cung ứng phần mềm cho các máy tính khi đó mới ra đời, đang rất “mốt”.

Huyền thoại Microsoft được dệt nên như sau: tháng 12/1974, Allen đi tới Harvard để gặp Gates. Trên đường đi, Allen ghé qua quầy báo mua một vài tạp chí. Và điều Allen tìm thấy ở một trong những tờ tạp chí đó đã vĩnh viễn thay đổi cuộc đời của ông và bạn. Trên bìa của tờ “Điện tử phổ thông” là ảnh chiếc máy tính Altair-8080, với hàng chữ to: “Chiếc máy vi tính đầu tiên trên thế giới có khả năng cạnh tranh với các mô hình thương mại”.

Vài ngày sau Gates liên lạc với nhà sản xuất Altair – công ty MITS, và thông báo đã cùng với Allen lập ra phiên bản ngôn ngữ chương trình Basic có thể dùng cho Altair. Gates nói láo. Bởi tới lúc đó đôi bạn chưa viết được một mã số nào. Không những thế, họ còn không có trong tay chiếc Altair nào, dù chỉ là một con chip. MITS, hiển nhiên không biết điều đó, phúc đáp rằng họ quan tâm tới kế hoạch của hai người. Thế là đôi bạn chạy nước rút với Basic.

Gates lo phần mã số, còn Allen lo kích hoạt Altair trên một chiếc máy tính học đường PDP – 10. Nửa tháng sau chương trình hoàn tất. Allen mang tới MITS. Đó mới là lần đầu tiên cậu chạm tay vào máy vi tính Altair. Điều kỳ diệu đã xảy ra – chương trình làm việc! Hợp đồng được ký. “Xuất hiện thị trường cung ứng phần mềm”, Gates vui sướng reo lên. Cùng với đó, Microsoft ra đời.

Khi còn ở Harvard, Gates chơi thân với Steve Ballmer, người sau này trở thành bộ óc của Gates. Khi Gates quyết định tập trung vào việc sáng tạo, ông giao cho Ballmer công việc điều hành Microsoft với chức chủ tịch công ty và giám đốc về công nghệ thông tin (CIO). Gates rủ Ballmer bỏ Procter &Gamble vào năm 1980, khi Microsoft phát triển nhanh tới độ cần một nhà quản lý “không phải dân kỹ thuật”.

(Theo Tuổi Trẻ)

Posted in Business, Favorite News, IT related | Leave a Comment »

Thien Thu Quan The Am

Posted by LE MINH DUC on April 23, 2006

Image hosting by Photobucket Image hosting by Photobucket

 

Image hosting by Photobucket


Vu khuc nay duoc cac vu cong tap luyen trong gan 10 nam truoc khi ra trinh dien truoc cong chung. Trong nam 2005, ho da di trinh dien tai hon 40 quoc gia. Doan vu cong gom 9 nam va 12 nu deu cam diec, do cam diec nen ho dung cu chi de dien ta noi tam. Trong qua trinh luyen tap, ho da hoc phuong phap phoi hop hoi tho va dien xuat, dien dat tam long tu bi bao la cua Bo Tat Quan Am.

Posted in Personal | 2 Comments »

Use google video & youTube to post video clip

Posted by LE MINH DUC on April 22, 2006

Posted in IT related | Leave a Comment »

Chùm ảnh Bill Gates giao lưu với sinh viên Việt Nam

Posted by LE MINH DUC on April 22, 2006

Sáng nay, cuộc trò chuyện của ông chủ Microsoft với sinh viên công nghệ thông tin Đại học Bách khoa Hà Nội kéo dài hơn 1 tiếng đồng hồ đã để lại trong lòng nhiều bạn trẻ ấn tượng vô cùng sâu sắc. VnExpress ghi lại những hình ảnh không thể nào quên này.

Vài giờ đồng hồ trước khi Bill Gates xuất hiện, bầu không khí tại Đại học Bách khoa Hà Nội rất nóng bỏng khi các sinh viên mang theo ảnh và chờ đợi thần tượng công nghệ thông tin của mình.
Khi Bill Gates xuất hiện, hàng nghìn người xô tới, với hy vọng chạm tay vào người kiến trúc sư trưởng của tập đoàn Microsoft hùng mạnh. Đáp lại tình cảm nồng nhiệt đó, tỷ phú người Mỹ nở nụ cười mãn nguyện.
Cả hội trường của Đại học Bách khoa chặt kín người. Ai nấy đều háo hức nhìn tận mắt một Bill Gates tài trí bằng da, bằng thịt cho thỏa lòng chờ mong.
Nội dung bài phát biểu và cách truyền tải của Bill Gates ấn tượng đến mức, những tràng pháo tay trong hội trường nổ không ngừng.
Cố gắng, tập trung nghe và hiểu những lời tỷ phú nói, các sinh viên tranh thủ chụp ảnh thần tượng Bill Gates của mình làm kỷ niệm.
Khát khô cả họng, người đứng đầu tập đoàn Microsoft uống vài ngụm nước suối trước khi tiếp tục trả lời các câu hỏi của sinh viên Việt Nam.
Dù mệt mỏi sau nhiều giờ bay, sự thay đổi khí hậu đột ngột, những buổi làm việc kín đặc và cả những câu hỏi hóc búa của sinh viên Việt Nam nhưng trên môi nhà tỷ phú người Mỹ vẫn nở nụ cười tươi tắn.

Posted in IT related | 1 Comment »

Lại một người thân yêu nữa ra đi …..

Posted by LE MINH DUC on April 16, 2006

Ngày Chủ nhật, 16/4/2006, lúc khoảng 7h tối, chú Thành thân yêu đã qua đời vì bệnh ung thư tủy và bàng quan…
Cuộc sống thật ngắn ngủi và đầy những bất ngờ, người thân mới hôm nào còn cười đùa hỏi thăm trên điện thoại, giờ đã biệt ly….
Chú Thành là người ruột thịt thân nhất của ba, là người có nghị lục vươn lên từ nghèo khó… Chú đã vừa làm bộ đội, vừa học xong 2 bằng đại học Luật và Công An… và hình như cũng học xong 1 bằng cao học.
Chú vừa lập gia đình với 1 cô vợ rất xinh và dễ thương, và mới có 1 bé trai tròn một tuổi …
Giờ chú đã ra đi… quá sớm… để lại nỗi đau của người góa phụ trẻ cùng với con thơ…. và cả của ba, của mẹ, và cả mình nữa.
Lúc chú mất, mọi người đều quây quần đầy đủ, có bà ngoại và các cô chú bên ngoại… họ thật tình cảm.
Lúc mình biết tin thì ba và vợ chú, cô Hải Âu đang ngồi trên xe cơ quan đưa chú về làng. Các chú bộ đội trong đơn vị cũng giúp đỡ rất nhiệt tình.
Ba mình chắc buồn lắm… ba đang cố gắng lo cho mọi việc chu tất, lo cho phần hậu sự thật đàng hoàng… Cũng lâu rồi ba chưa gặp lại chú, còn mình thì chắc đã gần 10 năm không gặp lại. Ngày ba gặp lại người em thân yêu… cũng là ngày phải biệt ly, nhưng người tóc hoa râm lại phải đưa tiễn người tóc xanh….
Tuổi 35, một tuổi sung sức, đầy nhiệt huyết và hoài bão… Có biết bao ước nguyện chưa hoàn thành… một người rất đẹp trai, khỏe mạnh, là ước mơ của bao cô gái trẻ…, đã qua đời trong tình trạng da bọc xương …
…Thật không có gì đau đớn hơn….
Còn thằng cháu này thì đúng là thật vô tâm…. gần 10 năm xa cách, không hề liên lạc… giờ đây cũng không còn dịp nào được gặp chú nữa….
Cũng may, giọt máu của chú…đứa bé 1 năm tuổi….rất xinh xắn. Chắc sau này sẽ đẹp trai và giống chú lắm đây… cũng may… niềm an ủi cuối cùng…

Sau này mình nhất định phải về thăm chú, thăm cô Hải Âu và em bé…
Mình phải có trách nhiệm….
Vì đó là gia đình của mình….

……..
I wake up in the morning
So far away from home
Trying to make it through the day
Many miles are between us
I’m sending my love
From this payphone
Through the storms we’ve wandered
Many mountains we have climbed
But all the bad times are behind
The road is free – I’m coming home
Without you I am like
A ship without its sails
Calling the wind to save me
I’d climb the highest mountain
I’d cross the seven seas
Just to see you smile again
All the trust that was built along the years
Is coming back to stay
I know, just look ahead
The road is free – I’m coming home
With every stem I’m closer to home
When I’m back you won’t be alone
Soon I’ll see the familiar door before my eyes
And you
Through the storms we’ve wandered
Many mountains we have climbed
All the bad times are behind
The road is, the road is free, and I’m coming home

(Coming home – STRATOVARIUS)

Posted in Personal | Leave a Comment »

CÁI NÚT ÁO

Posted by LE MINH DUC on April 5, 2006

Giật mình thức giấc. Cảm thấy khát khô ở cổ, tôi lồm cồm ngồi dậy mở tủ lạnh nốc một hơi.

Nước lạnh làm tôi tỉnh người. Nhìn đồng hồ đã hơn 4h sáng. Tôi đến bên máy vi tính bật máy lên. Mở chương trình Nhật Ký định nhập vào những việc mình đã làm hoặc những suy nghĩ về một ngày đã qua. Nhưng chương trình lại bật lên thông báo nhấp nháy màu đỏ chói: “Tuần sau là đến ngày đầu tiên quen M”. Tôi chỉnh chương trình để xem lại cái ngày đầu tiên đó và mĩm cười khi thấy lúc đó mình trẻ con hết sức.

Tôi quyết định sẽ lục tung hết Internet để tìm ra một cái thiệp độc chiêu gửi nàng. Cuối cùng tôi cũng mãn nguyện với một cái thiệp nhiều ý nghĩa. Tôi kéo ngăn tủ ra để lấy cái đĩa CD hình mình để ghép vào thiệp, nhưng chợt nhìn thấy trong đó có một gói quà xinh xắn. Biết là của M tôi hồi hộp mở gói quà. Bên trên là một tấm thiệp to, còn bên dưới là một chiếc đồng hồ để bàn rất dễ thương và một cái nút áo. Hơi ngạc nhiên khi nhìn cái nút áo, tôi vội mở thiệp ra xem.

“Anh thân mến !

Thế là chúng mình quen nhau đã 3 năm rồi. Trong 3 năm qua em rất vui vì đã quen được anh. Em đã học được rất nhiều điều từ anh.

Anh là người rất giỏi, làm được rất nhiều việc lại sống rất tốt với mọi người. Anh sống hết sức chan hoà không câu nệ giàu nghèo, chức vị. Anh hết lòng với mọi người và được rất nhiều anh em bè bạn mến yêu, kính nể.

Tối nay, cũng như bao ngày em đến nhà anh, đã 9g tối anh vẫn chưa về nhà. Khi đến nhà anh, em nhìn thấy mẹ đang khâu lại chiếc áo bị bỏng thuốc lá của anh. Nhìn mẹ chợt em nhớ đến anh, rồi nhớ đến những gì em đã thấy ở nhà anh.

Em xin phép được tặng cho anh cái đồng hồ với lời nhắn : “Thời gian luôn trôi đi lạnh lùng. Có những thứ ngày mai làm được, nhưng có những thứ ngày mai không thể nào làm được”.

Và một cái nút áo với lời nhắn chân tình : “Đôi khi người ta biết được rất nhiều điều nhưng lại không biết một điều đơn giản là áo mình đang mặc có bao nhiêu cái nút !”. Anh đã sống vì mọi người nhưng trong mọi người lại thiếu một người quan trọng nhất. Anh hãy xem tờ giấy bên dưới. Chúc Anh luôn vui vẻ và thành đạt”.

Tôi cầm đồng hồ và cái nút lên, bên dưới có một tờ giấy xếp làm tư nằm ngay ngắn, tôi mở ra xem và thấy ngẩn ngơ với những dòng chữ dưới đây :

“Em thấy anh rủ bạn về nhà cùng vui vẻ, làm xả láng mấy thùng Ken, anh em bàn tán chuyện đời, chuyện cơ quan, chuyện nhà sếp, chuyện quan trường, đủ thứ chuyện nhậu hoài bàn hổng hết.

Em thấy mẹ cặm cụi dọn dẹp thức ăn dư, lom khom nhặt từng vỏ lon xếp lại, sáng mai ra chợ đổi lấy chục chanh pha nước, cho thằng con tỉnh rượu mỗi khi say.

Em thấy anh sáng ra sạp gom gần hết báo, đọc ngấu nghiến từng bài từng mục. Ngẫm chuyện đời, chuyện quan liêu, chuyện cửa quyền, chuyện Mỹ, chuyện I rắc, chuyện SEA Games…

Em thấy mẹ cẩn thận sắp từng tờ báo, lựa riêng ra những phần quảng cáo rồi ngập ngừng hỏi cái này cân ký bán được hông con?

Em thấy anh chơi hết lòng với bạn, chẳng bỏ về dù tăng 4 hay tăng 3…

Em thấy mẹ cứ trằn trọc ra vô mãi, 2g rồi mà phòng nó vắng tanh

Em thấy anh sau một ngày làm mệt mỏi, về nhà bật máy lạnh, bật quạt, ngã lưng nằm thẳng chân, chẳng muộn phiền.

Em thấy mẹ ra hiên nằm những ngày trời nóng, rồi lẩm bẩm xem điện tháng này có quá định mức chưa.

Em thấy anh ghiền chơi vi tính, cứ băn khoăn hoài chuyện nâng cấp CPU lên 2 hay 3 Ghz

Em thấy mẹ rất ghiền xem cải lương, cứ chặm nước mắt, cứ cười vui thoải mái khi xem hoài cái tivi cà giật, cái Tivi từ lúc anh tắm mưa.

Em thấy anh chuyên viên vi tính, viết phần mềm để quản lý công ty, xem công nợ, lãi lỗ, bấm một phát là có ngay. Thế mà chẳng thể nào tính đúng được tình thương của người mẹ.
Em thấy mẹ chẳng cần vi tính, vẫn âm thầm lập trình cá, cơm, rau. Biết chị Hai cái áo ủi không ngay, còn anh nữa đôi giày cả tuần chưa chịu đánh!

Em thấy anh chuyện làm chuyện lớn mà quên đi những chuyện nhỏ xung quanh.

Em thấy mẹ suốt đời vụn vặt mà dạy con mình những bài học lớn lao… “

Có bao giờ các bạn nghĩ rằng mình đã thật sự quan tâm đến ai đó chưa?
Có bao giờ các bạn đã quan tâm đến những chuyện dù chỉ là nhỏ nhặt?
Có bao giờ các bạn tự đặt mình vào hoàn cảnh của người khác?

Hi vọng qua câu chuyện này tôi và các bạn có thể tìm lại được những bài học về sự quan tâm mà các bạn đã lỡ đánh mất.
Hãy dành những lời chúc tốt đẹp nhất cho những người người mẹ, người cha, những người luôn ở bên các bạn, luôn hướng sự quan tâm về phía các bạn mà không cần đòi hỏi điều đó từ các bạn!

Posted in Personal | 1 Comment »